Người lùn (dvergr, số nhiều dvergar) là những sinh vật thần thoại xuất hiện khá thường xuyên trong truyện kể của người Bắc Âu và German. Theo Völuspá thuộc tập Poetic Edda, giống người lùn sinh ra từ dòng máu nguyên thủy của Brimir và xương của Bláinn. Gylfaginning thuộc tập Prose Edda lại miêu tả người lùn được tạo thành từ những con giòi ăn xác chết của người khổng lồ nguyên thủy Ymir. Hai người lùn đầu tiên có tên là Mótsognir và Durinn.
Về ngoại hình, người lùn thường được miêu tả là bé nhỏ, xấu xí, sống trong những hang động ở núi hoặc dưới lòng đất, đặc biệt là tại Niðavellir – một trong chín thế giới của thần thoại Bắc Âu. Snorri Sturluson trong Skáldskaparmál không phân biệt người lùn với yêu tinh đen (svartálfar), ngoại trừ việc yêu tinh đen sống dưới lòng đất. Người lùn/yêu tinh đen vì vậy có thể cũng sống cả ở Svartálfaheimr. Người lùn luôn sống trong bóng tối, và sẽ biến thành đá nếu gặp phải ánh sáng mặt trời.
Vai trò của người lùn trong thần thoại Bắc Âu rất đa dạng, từ chống đỡ thế giới (Norðri, Suðri, Austri và Vestri), giết người để tạo nên món rượu mật ong thi ca (Fjalar và Galar), theo đuổi nữ thần (Alvíss)…, nhưng thường xuyên nhất là trong vị trí những thợ thủ công/thợ rèn tài ba bậc nhất. Chính họ đã tạo ra những tặng vật quý giá cho các vị thần/anh hùng như cây giáo Gungnir cho thần Óðinn, sợi xích Gleipnir để xiềng sói Fenrir, mái tóc giả bằng vàng cho nữ thần Sif, cây búa Mjölnir cho thần Þórr, chiếc vòng cổ Brísingamen cho nữ thần Freyja… Những người lùn cũng có tiếng về sự giàu có, tỉ như kho báu của người lùn Andvari, sau này bị Loki cướp mất.
Völuspá và Gylfaginning đều đưa ra danh sách rất nhiều tên người lùn, nhưng phần lớn trong số đó không có gì đáng chú ý. Một số người lùn nổi bật là: